Mùi nhớ
GIEO THƠ LỤC BÁT THEO TÌNH
Gom góp những bài thơ Lục Bát viết trong thời gian qua đã phổ biến trên dòng NET vào một tập nầy. Một tâm tình trải qua năm tháng, trong nhiều khía cạnh của cuộc sống theo những giao động của tâm hồn. Xin lưu dấu ấn của một đời riêng vào đời chung của một kiếp người. Xin các bạn rộng lượng tha thứ cho những lổi lầm nếu có và xin nhận nơi đây như một đóng góp nhỏ nhoi vào dòng thơ văn chương Việt…cho dù chỉ là những cọng cỏ dại xen mọc trong vườn hoa văn học Việt-Nam.
Thursday, May 2, 2024
Mùi nhớ
Friday, August 26, 2022
Từ Lúc Xa Em
Từ
Lúc Xa Em
Kể
từ nhà vắng em rồi
Một
bên ghế trống anh ngồi cô đơn
Mỗi
ngày ngồi chỗ bàn ăn
Nhìn
sang bên đó không ngăn nỗi buồn
Lùa
mau cho hết chén cơm.
Vô
phòng…phòng vắng …ra sân không người.
Ngồi
lên chỗ em hay ngồi.
Ngày
xưa hai đứa …giờ thời vắng em
Nhìn
theo khuất dạng cánh chim
Cụm
mây theo gió biết tìm em đâu.
Đêm
đêm nghiêng phía gối đầu.
Lăn
qua chỗ trống mà sầu nhớ em.
Vợ
chồng đã mấy chục năm.
Bày
chi chồng vợ cách ngăn như vầy
Để
người ở lại buồn vây.
Chỗ
nào cũng đụng những ngày bên nhau.
NHỚ
NHỚ
1-Nghèo
Thuở nghèo cơm trắng muối tiêu
Áo
thô, nhà lá…. gió chiều dọc ngang
Mà
hồn mở rộng thênh thang
Ầu
ơ mẹ hát dịu dàng câu thơ
2-Tình
yêu đầu
Con
trai mới lớn thiệt khờ.
Lúng
ta, lúng túng lờ quờ mất em
3-Đời
trai
Ra
đời vào lúc chiến tranh
Mấy
năm làm lính ngút ngàn gian truân
Trận
địa đi mãi không ngừng
Đời
trai thời loạn biết chừng nào xong
3-Cải
tạo
Bổng
dưng vô khan, vô rừng
Mấy
năm cam khổ trong bưng dập bầm
4-Xứ
người
Xứ
người đã mấy chục năm
Theo
đời cơm áo đo tầm thời gian
Giật
mình…tóc đã điễm sương…
Ngồi
buồn nhớ lại tuổi xuân mất rồi
Buổi chiều vàm kinh
Buổi chiều vàm kinh
(Nhớ vàm kinh Bổn Xồ
)
Bao giờ trở lại vàm kinh
Ngó ra sông rộng lục bình trôi qua.
Mù mù bên đó Phú Đa.
Cồn xanh cây trái oằn đưa gió chiều.
Thuyền ai đậu bến cô liêu
Thả câu ngoài cửa (sông) hắt hiu đèn mờ
Nghe câu vọng cỗ ai hò
Thiệt mùi …nước vỗ trăng mờ ngoài sông.
Ầu ơ…mẹ hát ru con.
Trăm năm bến cũ …vàm kinh lỡ bồi.
Một thời…hồi đó…qua rồi.
Vàm kinh sóng vỗ bên đời nhớ mong
Ru hồn một khúc trần ai
Ru hồn một khúc trần ai
“Ngày nào có bạn có đôi
Giờ đây lẻ bạn mồ côi một mình”
Đêm nằm… ngẩn ngẩn…ngơ ngơ
Nhớ mình nhớ quá… tay rờ chỗ không
Bao năm chồng vợ sống chung.
Bây giờ …mình bỏ dương trần mình đi
Đêm đêm xoây trở … khép mi.
Mà mơ, mà tưởng…những khi có mình.
Hơi quen….quen mấy chục năm
Giờ đây…đã hết….lạnh tanh… vắng mình!
Đêm nghe tiếng gió qua mành
Tưởng như ai bước …phải mình đó không?
Bên ngoài khung cửa trống trơn
Lắt lay chiếc lá hạt sương lìa cành
Bóng trăng …theo lá rơi nhanh
Trăng ơi! nhỏ lệ long lanh đem nầy ?
Ru hồn ru khúc trần ai.
Biết rằng lẻ bạn từ rày… cô đơn…!
HƯƠNG EM ÁO XẾP LẠI RỒI
HƯƠNG EM ÁO XẾP LẠI RỒI
Em đi đã quá ba năm
Áo xưa còn để trong ngăn tủ đầy
Em ơi! Áo xếp còn đây.
Thoảng mùi hương đọng những ngày gian truân
Hương qua hơn bốn chục năm.
Theo anh vượt nổi thăng trằm lưu vong
Hương đời xứ lạ áo cơm
Đổ ra trộn nổi gian nan xứ người
Áo lưng ướt đẫm mồ hôi.
Đem bao nhiêu nổi ngọt bùi bên anh
Hương em da thịt dỗ dành.
Để anh bước vững lợi danh cõi người
Giờ anh đã mất em rồi.
Áo xưa … xếp lại cuôc đời từ đây.
Em đi bỏ hết mượn vay
Thân về cát bụi khói bay hình hài.
Anh còn ở lại chốn nầy
Hương em áo xếp còn đời …nhớ em!