Từ
Lúc Xa Em
Kể
từ nhà vắng em rồi
Một
bên ghế trống anh ngồi cô đơn
Mỗi
ngày ngồi chỗ bàn ăn
Nhìn
sang bên đó không ngăn nỗi buồn
Lùa
mau cho hết chén cơm.
Vô
phòng…phòng vắng …ra sân không người.
Ngồi
lên chỗ em hay ngồi.
Ngày
xưa hai đứa …giờ thời vắng em
Nhìn
theo khuất dạng cánh chim
Cụm
mây theo gió biết tìm em đâu.
Đêm
đêm nghiêng phía gối đầu.
Lăn
qua chỗ trống mà sầu nhớ em.
Vợ
chồng đã mấy chục năm.
Bày
chi chồng vợ cách ngăn như vầy
Để
người ở lại buồn vây.
Chỗ
nào cũng đụng những ngày bên nhau.