Ru hồn một khúc trần ai
“Ngày nào có bạn có đôi
Giờ đây lẻ bạn mồ côi một mình”
Đêm nằm… ngẩn ngẩn…ngơ ngơ
Nhớ mình nhớ quá… tay rờ chỗ không
Bao năm chồng vợ sống chung.
Bây giờ …mình bỏ dương trần mình đi
Đêm đêm xoây trở … khép mi.
Mà mơ, mà tưởng…những khi có mình.
Hơi quen….quen mấy chục năm
Giờ đây…đã hết….lạnh tanh… vắng mình!
Đêm nghe tiếng gió qua mành
Tưởng như ai bước …phải mình đó không?
Bên ngoài khung cửa trống trơn
Lắt lay chiếc lá hạt sương lìa cành
Bóng trăng …theo lá rơi nhanh
Trăng ơi! nhỏ lệ long lanh đem nầy ?
Ru hồn ru khúc trần ai.
Biết rằng lẻ bạn từ rày… cô đơn…!
No comments:
Post a Comment