Sunday, September 14, 2025

THUYỀN BIỆT TRĂNG VƠI

 

Thuyền biệt Trăng vơi

 

Trăng đêm nay

     trăng về sông lạnh.

Mái chèo bơi

         nghe chạnh lòng đau.

Thuyền tương tư chở đầy nỗi nhớ

Em gầy gầy

       tóc chảy ánh trăng buông

Con sông quê nước luồn bên lỡ

Anh đi rồi để khổ em mang

Ngày xưa có thiếp với có chàng

Giờ anh phụ rải

     em không chồng đành mồ côi

Không chồng khổ lắm anh ơi

Ra đường họ đón họ mời

Toàn lời giã dối ghẹo chơi dụ tình

Thuyền em đêm lạnh bóng mình

Nước đầy sông vắng

              cạn tình anh ơi

Thuyền trôi về hướng trăng rơi.

Con trăng đã lặng

           thuyền đời  chắc em thôi bến chờ

 

tháng9

Saturday, September 13, 2025

KHÔNG ĐỀ-SAY

 

 Không đề

 

Anh ngồi nắn nót câu thơ.
Quên thời gian tróng ngồi trơ trơ buồn.
Cho hồn trôi dạt mây tuôn.
Gieo vần, gieo chữ để nương dóc đời

Dóc đời đổ xuống… rụng đời

Câu thơ dính lại chút hơi hướm người.

 

Say

 

Sầu quê lắc mãi càng sầu

Uống ly rượu lắc cái màu nhớ nhung

Đâu say vì rượu mấy chung

Hồn say cố xứ tự dưng gục đầu

 

MƯA ƯỚT NHẸ CALI

 

Mưa ướt nhẹ Cali   

 

Mưa tháng  9 Cali nhẹ ướt

Phất phơ mưa giọt nhỏ nghiêng nghiêng

Mưa rất ít mưa qua cũng vội

Ly cà phê khói nhã ưu phiền

Tháng  9 về mưa em quấn quýt

Giọt mưa thu bám nhẹ gót chân

Áo em ướt lơ thơ lọn tóc

Áp đôi vai hồng nhạt lưng thon

Khu phố mưa  vội vàng hấp tấp

Em đi xa khuất mất bên đường.

Mưa ướt nhẹ Cali tháng 9

Dính chút lòng cái nỗi riêng chung

Cuộc đời qua ngút ngàn vướng bận

Đời sắp tàn đâu tiếc giai nhân

Ta chợt thấy qua cơn viển mộng.

Van víu tình rồi cũng như không.

Thôi phủi tay dẩu ngồi trơ cụi

Ngó vô thường mây bụi phù vân.

Buông bỏ hết những cơn phiền lụy

Vướng bận chi đeo giữ trầm luân

Ta nhả khói sáng ngồi thư thả

Một mình ta tháng 9  thu phân

9/25

Thursday, September 11, 2025

MƯA ĐỜI

 

Mưa đời

 

Buồn chi chiều đổ con mưa

Lâu lâu mưa lại rủ ta cơn buồn

Ngoài hiên nhè nhẹ mưa tuôn

Nhớ chi rất lạ cho lòng buâng khuâng

Nhớ mưa bong bóng phập phồng

Mưa dai thuở ấy chạy rong ngoài trời

Cùng em rượt chạy vui chơi

Có đâu biết lạnh cái hồi ngây thơ

Qua thời khôn lớn tình cờ

Găp em ..em lại giã đò không quen

Nét xưa nay đã dịu dàng

Thị thành lấy hết cái đầm thấm xưa

Ngày xưa nhớ thuở vui đùa

Giờ nay gặp lại em thừa phấn son

Lên thành em đã người dưng

Mưa đời em cũng mấy lần chồng con

Mưa tình anh mãi vẫn còn

Kể từ hôm ấy thấm đòn đau ê

 

 


Chó con của má

 

Chó con của má

 

Xưa còn ba vá đầu tròn

Ham chơi bùn đất áo quần lấm lem

Tối rồi còn chạy lon ton

Má rượt má bắt “chó con” về nhà

Lột quần, cởi nút áo ra

“Chó con của má ui chà thiệt hư”

Lớn đầu mấy chục tuổi dư

Mỗi lần về má y như năm nào

“Chó con tắm rửa cho mau

Má dọn cơm nước rồi vào ăn cơm”

Bây giờ cách mấy mươi năm

Lớn khôn con đã dập bầm nắng mưa

Má đi mất biệt mấy mùa

Giờ con tóc trắng già nua cuộc đời

Vẫn thèm tiếng gọi con ơi

Nụ cười của má vẵng lời ”chó con”

 

 

 

 

 

 

 

 

 

NHỚ

 

Nhớ

 

Hiền thê mất mấy năm rồi

Mà sao còn mãi trong tôi bồi hồi

Bóng xưa chập nhớ không thôi

Bao nhiêu kỹ niệm khắp nơi trong nhà

Nghe như tiếng gọi mình à

Đêm đêm thức giấc mắt nhòa khóc suông

 

HƯƠNG QUÊ

 

Hương quê

 

Cái ngày về lại Vàm kinh

Nhìn trăng vừa lú một bên góc hè

Nghe con dế gáy le te

Trái xoài bỏ nhánh rớt đè nền sân

Đêm nghe tiếng chó sủa rân

Tiếng gà nó gáy mấy lần qua nhanh

Gió đêm thổi thóc qua mành

Vẫn chưa thấy sáng hết canh năm rồi.

Hình như tiếng hót chìa vôi

Ra sân đứng ngó mặt trời vừa lên

Hương quê ôi thật đềm êm

              Bao giờ trở lại thăm Vàm kinh xưa

 


Tuesday, September 2, 2025

Gánh bún nước lèo

 


Gánh bún nước lèo

(Cho một người bạn thân)

Mẹ oằn đôi gánh trên vai
Dù mưa dù nắng ngày ngày bán rong
Qua nhiều ngỏ hẹp đường trơn
Lối ngang, lối dọc mẹ luồn bước chân
Nuôi con vào lớp ân cần
Mẹ gian nang gánh, con lần sách trang
Con nay khôn lớn dậm ngàn
Nhớ về quê cũ mơ màng lòng chao
Nghe như tiếng mẹ đang rao
Bổng dưng nước mắt con trào lệ tuôn
“Ai ăn búng nước lèo hôn”
Tháng năm mẹ vẫn mãi còn tiếng rao
Thương ơi áo mẹ sờn vai
Con chưa gánh được những ngày mẹ đi
Mẹ đi gần hết xuân thì
Khổ thân mẹ chịu lo đầy cho con
Mẹ buông đôi gánh héo hon
Con về, mẹ đã mõi mòn ra đi
Bóng xưa ngọn cõ xanh rì
Con ngồi bên mẹ mộ đầy hoàng hôn
(chỉnh lại bài thơ cùng tên cũ}