trăng về sông lạnh.
Mái chèo bơi
nghe chạnh lòng
đau.
Thuyền tương tư chở đầy nỗi nhớ
tóc chảy ánh trăng buông
Con sông quê nước luồn bên lỡ
Anh đi rồi để khổ em mang
Ngày xưa có thiếp với có chàng
Giờ anh phụ rải
em không chồng đành mồ
côi
Không chồng khổ lắm anh ơi
Ra đường họ đón họ mời
Toàn lời giã dối ghẹo chơi dụ tình
Thuyền em đêm lạnh bóng mình
mà cạn tình
anh ơi
Thuyền trôi về hướng trăng rơi.
Con trăng đã lặng
thuyền đời chắc em thôi bến chờ




