Sunday, August 30, 2020

 

Sợi tóc

 

Bao lần tóc ngã vai anh

Mùi hương dìu giấc ngủ quên chập chờn

Mồ hôi ướt sợi tóc thơm

Ngang môi dính những vết son tình nồng

Tựa kề đôi ngực phập phồng

Hình như từng giọt máu hồng qua tim

Có trăm sợi tóc cột riềng

Nhớ nhau đầy kiếp buồn phiền trôi qua


Phân thân

 

Qua đêm tóc rối tân hôn

Soi gương môi nhạt vết son áo nhầu

Hình như sợi tóc đêm thâu

Gảy đôi một nửa… lao đao nhớ người

Cuồng mê trong giọt chơi vơi

Vỗ lênh đênh nhớ mưa rơi đầu đời

Theo tay lược chảy tóc rơi

Sợi nào tình cũ còn hơi môi người?


THÁNG CẠN

Tôi gùi gánh nặng tháng tư
Bước đi trong cõi sa mù trần ai
Vết thương bắt rể lâu ngày
Thâm xương, muối thịt, kéo mây mắt buồn

Tôi gùi gánh nặng tang thương
Bước đi trơn trợt cũng dường nặng thêm
Mặt mày dính bụi lọ lem
Gượng cười mếu máo nỗi niềm ước mong

Tôi ngồi nhổ rể sắt son
Mềm lòng vì nỗi héo hon chạnh lòng
Tôi ngồi nuốt tuổi chênh chông
Ngắn thêm ngày tháng non sông tự tình

 


CÕI ĐỜI

Đã sinh ra kiếp con người

Thoát từ lòng mẹ…khóc đời…TU OA

Trong vòng tổ ấm mẹ cha

Lớn lên đèn sách….bước ra trường đời

Bao năm lặn lội …đầy…vơi

Bao nhiêu cay đắng, ngọt bùi thế gian

Công danh sự nghiệp…gian nan

Mồ hôi,nước mắt, lo toan vun bồi

Con đường trước mặt…xa xôi

Chông gai….sức trẻ bước đời…ngại chi

Bây giờ sức mõi chân đi

Tuổi già còm cõi xuân thì qua đi

Ngồi nghe tiếng vọng Từ bi

Câu kinh mở cửa Tâm si ….giật mình

Chuông ngân…hồn thức…. TỰ TÌN 

Thấy đời cõi tạm ……tử sinh vô thường 

  

No comments:

Post a Comment